ĐÊM
Đêm....chênh vênh lắm !... ai cũng nói Đêm là Hiện Hữu của sự tàn ác....nhỏ nhen...ích kỉ . Đêm ơi ! Ta yêu Đêm , ta yêu sự mê hoặc của ĐêmĐêm....một mình trong Đêm làm ta thêm tỉnh táo và ngang tàn với cuộc sống vội
Đêm.....thủ đoạn lắm !.....Nhưng ta không trách đêm , vì ta biết chính cuộc đời đã dạy ta như thế ( THE PERIOD....LIFE HAS TAUGHT ME
Đêm.....vô tình lắm ! .....Ta luôn cảm thấy cô đơn và lạnh lẽo khi ta trở về với Đêm . Một mình trong Đêm ta cảm thấy Trần Trụi đến bất ngờ , ta lại trở về với chính ta Hoang dã....Cuồng dại....lả lơi . Ta yêu Đêm như Bản năng và con tim ta lại ấm lên vì Đêm
Đêm.....lạnh lùng lắm !.....Chẳng một nét mực phết lên khuôn mặt....nỗi đau....tâm hồn của ta....Đêm đưa ta vào giấc ngủ không mộng mị nhưng sao ta lại gào thét , để rồi ta lại ôm vào Đêm , như ôm một nỗi đợi chờ
Đêm....ngọt ngào lắm ! quyến rũ ta bằng những giai điệu Slow huyễn hoặc....Đêm dìu ta từng bước thanh thoát , nhẹ nhàng và ta đắm chìm vào Đêm....Hơi thở của ta và Đêm quyện vào nhau.....Uh....Thăng Hoa Đêm nhé
TA
Ta...lạc lõng với hiện tại . Đêm đã đi....cung đàn cũng lỗi nhịp....Một mình ta lại thoát tục một cách hời hợt . Cũng chẳng sao , vì ít ra Ta và Đêm cũng đã hòa làm một....Thế thôi Đêm nhé , Ta hãy dừng tại đây . Ta sẽ để Đêm về với bình minh...còn Ta cũng vẫn sẽ lầm lũi trong cuộc đời này.......
Ta sẽ tìm cho Ta mội Giai điệu mới.....và ta tin người ấy sẽ không bỏ ta ra đi như Đêm đã từng bỏ Ta.....
Ta
lại đau đớn khi đêm rời bỏ ta.....Khi Bình Minh dần hé cũng là lúc đêm
buông lơi vòng tay , không còn ghì chặt lấy ta trong hơi thở dồn dập .
Thế là đêm đi về phía Bình Minh , Uh.....Ta cũng như đêm , không hề níu
kéo
lại đau đớn khi đêm rời bỏ ta.....Khi Bình Minh dần hé cũng là lúc đêm
buông lơi vòng tay , không còn ghì chặt lấy ta trong hơi thở dồn dập .
Thế là đêm đi về phía Bình Minh , Uh.....Ta cũng như đêm , không hề níu
kéo
Ta
lại là chính Ta , trở về với Thân thể Trần trụi....Phàm tục . Đêm hãy
cứ đi , bỏ mặc ta nơi này , bỏ lại Giai điệu Slow mùi mẫn và đau
đớn....Giai điệu lúc thăng ...trầm.....Giai điệu đã đưa Ta đến với đêm..
Ta mỉm cười trên những dòng lệ...... vì Ta biết Đêm đã thật sự quên ta . Sự mơn trớn trên mảnh tình giờ đây đã tan thành ngàn mảnh vỡ.....Phía bên kia vực thẳm của tâm hồn ...Ta vẫn gào thét gọi tên Đêmlại là chính Ta , trở về với Thân thể Trần trụi....Phàm tục . Đêm hãy
cứ đi , bỏ mặc ta nơi này , bỏ lại Giai điệu Slow mùi mẫn và đau
đớn....Giai điệu lúc thăng ...trầm.....Giai điệu đã đưa Ta đến với đêm..
Ta...lạc lõng với hiện tại . Đêm đã đi....cung đàn cũng lỗi nhịp....Một mình ta lại thoát tục một cách hời hợt . Cũng chẳng sao , vì ít ra Ta và Đêm cũng đã hòa làm một....Thế thôi Đêm nhé , Ta hãy dừng tại đây . Ta sẽ để Đêm về với bình minh...còn Ta cũng vẫn sẽ lầm lũi trong cuộc đời này.......
Ta sẽ tìm cho Ta mội Giai điệu mới.....và ta tin người ấy sẽ không bỏ ta ra đi như Đêm đã từng bỏ Ta.....
Ta sẽ không chạy trốn .....
Ta vẫn sẽ nhớ Đêm
Để giữ mãi phút Thăng hoa dại khờ.....
Để giữ mãi phút Thăng hoa dại khờ.....
Để Ta nhớ rằng ....Ta và Đêm đã là Người Tình
0 nhận xét: