Chủ Nhật, 9 tháng 12, 2012

Images

MẶT NẠ CẢM XÚC

Photobucket
          Có lẽ khi Đêm buông xuống thì Tôi mới được mang khuôn mặt của chính Tôi . Và Khi Bình Minh lên là Tôi vội vã khoác lên mình những cái mặt nạ cảm xúc khác nhau .....với tất cả mọi người Tôi đều phải cười....1 mặt nạ mang tên Hạnh Phúc , nhưng có ai biết được rằng , đằng sau cái mặt nạ Chết Tiệt ấy là một khuôn mặt lầm lì  .
Đôi khi Tôi còn phải giật mình vì cái giả tạo của mình......Khi chỉ có Tôi và cái bóng gục ngã đang in hằn.... thì Tôi lại có thể cười thật tươi ngay khi có ai đó bước vào thế giới của riêng Tôi . Trong mỗi cuộc chơi thì Tôi là người sôi nổi nhất , luôn nghĩ ra những trò mà mọi người cho rằng là Quái và Lạ...Nhưng không sao Quái lạ cũng được , miễn sao Họ cười là Tôi vui rồi , mặc dù trong Tôi đang chai sạn
          Piano.....Ừ !...đúng là chỉ có Piano là Tôi cảm thấy thật sự bình yên ( đừng nghĩ là Tôi biết chơi Piano nhé ) . Đó là nơi lần đầu tiên Tôi và Em hẹn hò....Một không gian tối....chỉ có ánh nến lập lòe ....và tiếng Piano du dương vang lên ( Boy nào đang hẹn hò thì nên tới đó nhé , bảo đảm thành công , và thành công rồi thì cũng đừng cảm ơn Tôi  , vì tuy Tôi  cười , nhưng cũng chỉ là cái mặt nạ cười thôi đấy ) . Đã biết bao lần Tôi tới chỉ mong được gặp lại em ....thế nhưng chưa bao giờ được gặp cả . Có lẽ tính Tôi không kiên nhẫn cho nên chỉ ngồi từ 7g tối đến 11g tối là về rồi . Lần nào Tôi cũng bỏ tiền vào cành Hoa , mang xuống cho cô gái đánh đàn và yêu cầu bài " WONDERFUL TO NIGHT " . Cô gái gật đầu , mỉm cười và hỏi :
     -  Hôm nay anh có vui không ?
     -  Cám ơn em ! anh rất vui ( Tôi lại đeo mặt nạ )
     -  Vậy em sẽ đàn bài này cho a trước nhé
     -  Cám ơn Em....anh về chỗ đây .
          Lết từng bước khó khăn ra cổng " Xin lỗi em....anh không ở lại nghe em đàn rồi . Vì bài này là dành cho 1 người , và cũng có lẽ là cô ấy đã quên nơi này mất rồi "
          Ai...ai sẽ là người có thể giúp được Tôi vất bỏ những cái mặt nạ trong Tôi đây

Photobucket

0 nhận xét: